Trong cuộc sống, gần như trong mọi hoạt động chúng ta bắt buộc phải đặt niềm tin vào ai đó. Để tồn tại, con người buộc phải tin tưởng lẫn nhau. Cách để tin tưởng một người là xem động cơ của họ là gì. Một khi bạn nhìn thấy được động cơ của một người, đấy là lúc bạn có cơ sở để tin hay không tin người đó. Tức là bạn nhìn ra được động cơ của họ, và đoán trước được hành động của họ trong tương lai. Và khi mà hành động trong tương lai đó đúng với những gì bạn mong đợi, lúc ấy bạn tin tưởng họ.
Bạn có thể tạm thời tin một người, khi mà động cơ của bạn và người đó tương đồng với nhau. Chỉ là tạm thời thôi nhé. Tại sao tôi lại cho rằng chỉ nên tin ai đó tạm thời? Bởi vì con người ta sẽ bị hoàn cảnh xô đẩy liên tục, dẫn đến mục tiêu và động cơ của họ sẽ thay đổi theo thời gian.
Ngoài kia, tôi nhìn thấy người ta rất thường hay sai lầm khi tin tưởng hoặc không tin ai đó. Họ rất thích chơi trò dán nhãn. Tức là chỉ sau một vài lần quan sát và đánh giá, họ xếp loại đối tượng kia vào những ngăn riêng biệt: người này tốt cho nên anh ta đáng tin tuyệt đối, người kia xấu cho nên anh ta hoàn toàn không đáng tin. Thế giới loài người trong mắt họ chỉ có phải và trái, đúng và sai, tốt và xấu, thiên thần và ác quỷ. Đó là sai lầm.
Họ nhìn đời dưới đôi mắt của những đứa trẻ. Thế giới ngoài kia là thế giới cổ tích, nơi mà phe thiện đối đầu phe ác, ranh giới rất rõ rệt và dễ thấy. Họ không biết rằng, con người chúng ta là những sinh vật phức tạp hơn nhiều. Khi bị đưa đẩy đến những hoàn cảnh cụ thể, một người tốt bụng hoàn toàn có thể biến thành ác quỷ.
Không có một người nào là tốt hoặc xấu. Tất cả mọi người đều đang giao động giữa hai bên. Nếu bạn tạo ra một bầu không khí rất dễ chịu, thì mọi người cư xử tuyệt vời. Nếu bạn tạo ra một bầu không khí khó chịu, sẽ rất nhiều người hành động xấu tính. Có những người vui vẻ, có những người cáu gắt, nhưng không có người tốt và người xấu.